Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2021

Thơ Đời Của Tác Giả Bùi Chí Vinh

Vài Dòng Với Thơ Đời Của Tác Giả Bùi Chí Vinh

Với thơ đời của BCV dù tác giả viết ở thời điểm nào thì bây giờ đọc lại nó cũng mới như chưa hề ráo mực! Trích một đoạn trong bài Sinh Nghi Hành.

"Sinh nghi ta viết một bài hành
Vợ nghi chồng,em út nghi anh
Cha nghi con cái,bè nghi bạn 
Thủ trưởng thì nghi hết ban ngành
Láng giềng dòm ngó nghi hàng xóm 
Ngoài đường nghi phố chứa lưu manh"
BCV
Một đoạn thôi là đã đủ để nói lên một xã hội suy đồi,bát nháo! Không cần nói nhiều thì nó vẫn hiện ra trước mắt chúng ta,nhìn đâu cũng thấy bợ trên đạp dưới,tham ô hối lộ ,nhũng nhiễu tràn lan. Xung quanh toàn là ganh ghét đố kỵ ,mập mờ đen tối! Hình như người ta ăn nhau để tồn tại !
" thời buổi tình người đang khát sữa
Vú mẹ gầy,sâu rúc nồi canh"
BCV
Chỉ với hai câu trên cũng đủ nói lên "bức tranh" xã hội hiện thời ,mỗi ngày đài báo đưa tin đủ cho chúng ta tức thở. Thơ của anh nói lên những điều mà người dân thấp cổ bé miệng không thể kêu gào! Trích bài Đói Liên Tục

"Nhà hết gạo
Chung quanh một nồi cháo
Mười cái chén gục đầu
Bốn người thất nghiệp ,một người đau"
BCV
Và;
"Lúa miền nam gặp hạn 
Bình Trị Thiên bão về
Đồng bằng sông Hồng hồi hộp vỡ đê 
Sao đọc báo thấy bội thu lương thực 
Nghe đài thấy gạo Việt thành cơm tây cơm Nhật "
BCV
Có khác gì mấy trong lúc này đây,dân nghèo đói vẫn còn nhiều lắm! Mà lãnh đạo vẫn xây tượng đài nghìn tỷ,để rồi đổ sập xuống lòi ra bên trong khỏi diễn tả thì ai ai cũng hiểu! Và họ vẫn to mồm kiến nghị xây tiếp,họ đem hình ảnh bà mẹ Việt Nam anh hùng và chủ tịch Hồ Chí Minh ra che mắt dân đen!
"Xem tivi thấy thóc nở đầy hình
Thóc tràn vào ngân khố vô danh 
Đất nước đang được mùa công trái
cho trên dưới rộng mồm ăn nói 
Diễn văn đầy ngũ vị hương
Ôi,hoa màu thần tiên trên các bích chương
Thứ hoa màu trên giây báo
Đương nhiên 
Nhà hết gạo
Và mười người hết máu"
BCV
Bài thơ cho ta thấy rõ một chế độ mà vua quan chỉ biết vơ vét sao cho đầy túi,coi mạng sống người dân như cỏ rác! Nhu yếu phẩm thì được phù phép bằng chất độc,làm tôi nhớ hai câu này của anh:
"Chào một ngày vong bản vì hèn
Sống chết mặc bây túi thầy vô cảm "
-bây giờ người ta giết người như cắt cổ con gà ,lạnh lùng và tàn bạo ( thời buổi tình người đang khát sữa) hình như tội ác mãi lên ngôi !
Tôi trích dẫn thêm ở bài Đói của tác giả 
"Mỗi ngày tôi lại ra đi
Mặt ngửa tay xin nhiều kiểu cầu kỳ 
Sân khấu hoá trang đứng ngồi lổm chổm
Tôi thấy văn học đục tường ăn trộm 
Hội hoạ ,thi ca ghé tiệm cầm đồ 
Tôi thấy xe hơi ,cầm lái là bò
Biệt thự mở ra khép vào đầy chó
Heo mặc áo vét cười rung cửa sổ 
Mệnh phụ tuột quần đứng ngóng ngã tư 
Tôi thấy mắt tôi đui,màng nhĩ tôi ù
Thấy tôi trở về nhà mang theo cơn đói
Ả điếm trở về nhà mang theo hơi thối
Ả điếm được no nhờ bước hai hàng
Tôi được làm người nhờ đói quanh năm "
BCV
Hiện nay đâu chỉ có những cô gái vì nghèo khó mà làm gái ăn sương, từ thôn nữ cho đến dân ăn chơi sành điệu,và cả thành phần vì muốn có danh tiếng cũng sẵn sàng đánh đổi để đạt cái họ muốn! Nhưng so với việc những kẻ hại dân hại nước thì chẳng là gì. Đáng tởm hơn là những kẻ "bán dâm tâm hồn" khi ai đó bị bắt vì hành vi bán dâm thì báo chí cứ vô tư khai thác tên tuổi gia cảnh của người bán với lời lẽ khó chấp nhận.chứ có bao giờ công khai tên một số kẻ mua dâm đâu!phải chăng họ có tiền có quyền nên họ được " độc quyền" mà độc quyền thì có nhiều quyền độc lắm.
Tôi chỉ là người yêu thơ và nói ra cảm nhận riêng mình,tôi không phải là nhà thơ ,càng không phải là nhà phê bình. Tôi thích những bài thơ gai góc ngang tàng và khinh bạc của tác giả. 
Thơ đời của BCV không thích hợp với những kẻ hợm mình! Một thái độ rất rõ ràng nhưng gần gũi , như bài xích lô hành của anh,dân đạp xích lô ngày trước sẽ khoái chí khi đọc bài thơ này và cũng không khỏi ngậm ngùi cay cay khoé mắt.
"Tưởng mình ta đạp xích lô 
Nào hay phố xá ngựa thồ như nêm
Buộc cho ta miếng băng đen
Để cho cặp mắt làm quen mù loà
Xỏ giàm vào mõm nữa cha
Để cho số tuổi ta già theo răng
Giật cương đi hỡi mấy thằng
Ê ,sao nước mắt chợt lăn xuống cằm"

Rồi thì:
"Ba đồng một cuốc mại dô
Có con ngựa đực vừa ho vừa gào
Ta thồ ngang động hoa đào
Thấy dăm kỹ nữ trắng phau trổ nghề
Thồ ngang đống rác thúi ghê
Thấy bầy tiểu tử chửi thề giành moi
Thồ ngang khách sạn em ơi
Chó ngồi ăn nhậu còn người ăn xin "
BCV
Bài thơ đâu chỉ nói riêng cho quãng đời sóng gió của tác giả,nó bình dân như vậy đó mà đọc lại nghe cay xè những mảnh đời cơ cực ! Tôi dừng lại ở đây và chép nguyên bài thơ tôi thích lên !

60 Giây Ở Việt Nam 

Trong một phút kiêu ngạo 
Ta viết lại đời mình
60 giây nói láo 
Máu loang đầy chúng sinh

Trong một phút thanh bình 
Ta ôm em mà khóc
60 giây chiến tranh 
Tù binh đầu cạo trọc

Trong một phút cô độc 
Ta uống rượu khinh đời
60 giây lũ ngốc
Bán quê nhà như chơi
BCV

12/8/2015 
Ảnh; google
Phong Cầm

Không có nhận xét nào: