Thứ Tư, 7 tháng 11, 2018

NGHỊCH LÝ VIỆT NAM

fb Nguyen Hoang Dung

Cái gì thì không dám nói chứ nghịch lý ở đất nước này thì vô thiên lủng, nhiều quá đếm không xuể. Chẳng phải vậy mà nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đã có một bài để đời đăng trên tờ Tuổi Trẻ năm 1988 với tựa đề: “Việt Nam Xứ Sở Của Nghịch Lý”(1). Tuy nhiên, những nghịch lý anh Chênh nêu vào thời gian đó vẫn chưa thấm tháp gì với nghịch lý mà tiến sĩ Nguyễn Ngọc Chu nêu ra cho những người có trách nhiệm năm 2017: “TẠI SAO CHÚNG TA HỐT LẠI NHỮNG THỨ MÀ DÂN TỘC KHÁC ĐỔ ĐI?”(2), khi mà cho tới tận năm 2018, chúng ta vẫn quyết tâm kiên định chủ nghĩa Mác-Lênin vốn đã bị cả người Đức lẫn người Nga vứt vào sọt rác lịch sử.

Khuôn khổ hạn hẹp của bài viết chỉ cho phép tác giả đề cập thêm đôi chút nghịch lý nữa trong đất nước Việt Nam hiện nay, hầu mong góp một giọt dầu loang, loang tới những chỗ cần loang, hoặc đơn giản chỉ là góp chút xíu gió bằng cái đập cánh của một con bướm nhỏ, để rồi cùng với hàng triệu con bướm khác đang ngày đêm vỗ cánh trong “Hiệu Ứng Cánh Bướm” nhiệm mầu, tạo nên một cơn bão đủ lớn quét sập những gì lẽ ra phải sập từ rất lâu rồi. Đó là những nghịch lý “Tù Nhân-Lương Dân”, nghịch lý “Đảng Cử-Dân Bầu”, và Nghịch Lý “Bạn Bè-Thù Địch”

Trong khi giới luật sư Nhật Bản đang đối diện với viễn cảnh thất nghiệp ngay trên đất nước mình vì người dân xứ sở “mặt trời mọc” có xu hướng tự hoà giải những mâu thuẫn với nhau mà không qua kiện cáo để đáo tụng đình(3), và các nhà tù của Hà Lan có thể sẽ phải đóng cửa trong nay mai vì không có đủ tù nhân để giam giữ do ý thức chấp hành pháp luật của người dân xứ này quá cao(4), thì Việt Nam lại đang xảy ra quá trình ngược: lạm phát "tù nhân"!

Chữ "tù nhân" được để trong ngoặc kép nhằm nêu lên một thực trạng là có rất nhiều lương dân, lẽ ra phải được ca ngợi, tôn vinh vì sự dấn thân cho tổ quốc và lòng yêu nước thương nòi, thì bỗng dưng lại bị trù dập, vu cáo và bỏ tù tại đất nước Việt Nam này với tội danh là "phản động", vốn phải được hiểu là "phản đảng" hay "chống đảng". Biểu tình chống Trung Quốc, chống luật đặc khu, phản đối Formosa xả thải trái phép, tham gia hội họp câu lạc bộ cắt đường lưỡi bò của Trung Quốc trên Biển Đông No-U, hay viết blog, status trên facebook phản đối ôn hòa đường lối quá thân Trung của chính phủ cũng đều có khả năng bị quy kết là "phản động" hết vì quyết sách của đảng là “thân Trung”.

Tuy nhiên, tên gọi chính xác hơn cho những "tù nhân" như thế này phải là “lương dân” hay "tù nhân lương tâm" vì họ nói thay tiếng nói lương tri của mấy chục triệu người dân Việt, nếu không muốn nói là gồm hết thảy dân tộc này. Nhiều người trong số họ là "hiền tài", là "nguyên khí" quốc gia. Mỉa mai thay khi "nguyên khí" vừa bị nhốt trong "lồng cơ chế" vừa bị cảnh tù đày. Thật là một ách hai tròng! Nói gì thì nói, việc có quá nhiều nhà tù hiện hữu và nạn bắt bớ liên miên không thể nào là dấu chỉ của một xã hội ổn định văn minh, bàn chi tới hành động tự sướng là "thời đại rực rỡ nhất” (5) hoặc “có bao giờ được thế này chăng?” và “chưa bao giờ được như bây giờ”(6). Lẽ nào họ lại không phân biệt nổi đối nghĩa giữa “được” và “bị”?

Cứ nhìn thêm một khía cạnh nghịch lý nữa, khía cạnh chính danh của chính quyền trong cụm từ “Đảng Cử-Dân Bầu”. Không nói đâu xa, chỉ nói đến sự kiện Quốc Hội bầu chức danh Chủ Tịch Nước hôm 23/10/2018 vừa rồi thôi. Đảng đã “cử”mấy ứng viên để “bầu”? Chỉ mỗi 1 người cho 1 vị trí. Thật quá vô lý! Nếu cứ tiếp tục “bầu” kiểu như thế này thì người lớn phải biết giải thích ra sao cho những đứa trẻ về phép so sánh bằng, so sánh hơn hoặc so sánh nhất? Có phép so sánh nào mà không hàm chứa số nhiều từ 2 trở lên không? Ngay cả khi ta so sánh ta với chính ta theo biến số thời gian, thì số lượng nhân ảnh đương nhiên cũng là 2, vì vũ trụ vạn vật biến dịch, vô thường theo từng sát-na. Ta một sát-na trước và ta một sát-na sau là không giống nhau. Nhưng đây đang nói tới sự lựa chọn 1 người thích hợp nhất cho 1 chức vụ. Mà hễ “lựa chọn” thì dứt khoát phải là 2 trở lên, không thể khác được. Đó mới đích thực là bầu chứ! “Cử” có một người mà “bầu” thì phải nói là “cưỡng từ” mất rồi.

Hơn nữa, xét cho tận cùng, nếu đảng đã “cử” rồi, dù “cử” bao nhiêu người đi nữa thì dân có cơ hội nào mà “bầu”? Vì dân có thực sự cầm phiếu mà bầu lên một đại biểu quốc hội nào đâu? Đại biểu quốc hội toàn là đảng viên và vài người đảng chọn. Thử hỏi có người nào được phép tự ứng cử quốc hội chưa nếu như đảng không gật đầu trước? Chưa nói đến trúng cử làm gì cho xa vời. Vậy phải nên trung thực mà sửa cụm từ quá mị dân kia thành “Đảng Cử-Đảng Bầu” cho đúng với thực tế. Vì nếu cứ khăng khăng “Đảng Cử-Dân Bầu” thì đích thị là “đoạt ý” rồi còn gì. Cương lĩnh đảng còn đứng trên hiến pháp như Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã phát biểu (7) thì cớ gì không dám huỵch tẹt “Đảng Cử-Đảng Bầu”? Bệnh gì đảng phải cử ta?

Từ những việc tưởng chừng như là chuyện đương nhiên theo thông lệ quốc tế như minh bạch hoá quy trình “bầu” và “cử” mà chúng ta còn thực hiện chưa được, thì bao giờ chúng ta mới thật sự hội nhập vào dòng chảy văn minh thế giới đây? Chính vì vậy mà hàng triệu người Việt mới dán mắt vào màn hình máy tính, laptop, smartphone...suốt ngày hôm qua (6/11/2018) nhằm theo dõi cuộc bầu cử giữa kỳ của Mỹ, đâu phải họ chỉ quan tâm tới Tổng Thống Donald Trump và Đảng Cộng Hoà vốn có khuynh hướng “đánh” Trung Quốc, mà nó còn bày tỏ khát vọng truy tầm chân lý, và nỗi khát khao sự thật của người Việt. Không thật sao được khi bên kia lá phiếu của từng cử tri Mỹ thực sự quyết định ai thắng ai thua ở từng bang, đảng nào chiếm đa số ở Thượng Viện và Hạ Viện, rồi nó gay cấn và kịch tính đến phút cuối, hơn thua nhau sít sao từng phiếu một. Không giả sao được khi nhân dân bị tiếm danh, bị gạt ra bên rìa cuộc bầu cử để rồi kết quả là ai đó đã “trúng cử” trên 99% cả trước khi quá trình bầu cử diễn ra. Hình ảnh người dân Việt Nam chú tâm tới cuộc bầu cử giữa kỷ ở Mỹ còn là một sự bỉ bôi cay độc đối với hệ thống bầu cử diễn kịch nước nhà.

Thế nhưng, nghịch lý lớn nhất vẫn là quan niệm lẫn lộn lú lẫn “Bạn Bè-Thù Địch” của đảng và nhà nước Việt Nam đối với Trung Quốc, địch thủ ngàn năm phương Bắc. Trung Quốc là hiểm họa ngoại xâm lớn nhất và duy nhất của Việt Nam. Lịch sử đã chỉ rõ không cần thiết phải nhắc lại. Vấn đề cần bàn chỉ là nên giao hảo với chúng ra sao và đề phòng chúng như thế nào thôi. Ấy vậy mà lãnh đạo đảng chúng ta qua các thời kỳ cứ xem Trung Quốc là anh em, còn hơn bạn bè, theo kiểu “Huynh Đệ Chi Đảng”. Không chỉ ngây thơ ôm ấp cái “Đại Cục” tẩm đầy thuốc độc (8), tự trói mình với sợi đây “Bốn Tốt” (9) và đội lên đầu vòng kim cô “Mười Sáu Vàng”(10), lãnh đạo chúng ta còn quá ngây ngô khi cho bơm máu bẩn “Nhân Dân Tệ” vào cơ thể kinh tế èo uột của mình (11), mở toang cửa khẩu cho hàng hoá và người Trung Quốc tự tung chạy xe vào (12), và tệ hơn mới đây còn công khai ủng hộ chương trình “Sáng Kiến Vành Đai-Con Đường” của Trung Quốc.(13)

Do không thể hoặc không muốn xác định Trung Quốc là địch nhân cho nên đảng ta đã không đủ khôn ngoan lựa chọn bạn bè và đồng minh thích hợp mà kết giao nhằm đối trọng với kẻ láng giềng tham tàn này. Chỉ cần biết đặt lợi ích quốc gia dân tộc lên trên hết thì theo logic bình thường, đương nhiên đảng, nhà nước Việt Nam sẽ bắt tay làm bạn với Mỹ, Châu Âu, Anh, Nhật, Úc, Ấn, Hàn...chứ không thể nào lại đi ôm vai bá cổ Trung Quốc, kẻ luôn có dã tâm cướp đất cướp biển của ta cho được. Phải nói tất cả các hệ lụy lớn nhỏ xuất phát từ Trung Quốc đều có nguyên nhân xâu xa từ việc xác định sai “coi thù thành bạn” này. Hậu quả là chúng ta mất dần biển đảo từ Hoàng Sa tới Trường Sa, mất luôn hàng ngàn km2 đất biên giới nên Ải Nam Quan xưa giờ trở thành “Hận Nam Quan” nay, “Ải Chi Lăng” và “Thác Bản Giốc” giờ lùi xa vào trong lãnh thổ Trung Quốc, chưa kể tàu ngư dân bám biển của ta bị chúng đâm húc như cơm bữa, và rồi cũng đâu phải hèn hạ gọi chúng là “tàu lạ”, “nước lạ”, “máy bay lạ”, “cá mập lạ”..?

Trong bối cảnh đó, phát biểu của Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc trong Hội Chợ Thượng Hải ngày 4/11/2018 “Hoan Nghênh Sáng Kiến Vành Đai-Con Đường Của Trung Quốc” chỉ có thể được thông cảm phần nào nếu đây là câu ngoại giao cửa miệng. Thế giới đang lên án chương trình này của Trung Quốc vì tính gài bẫy bá đạo của nó. Xu thế chủ đạo trong khu vực bây giờ là “thoát Trung” như Malaysia, Indonesia và cả Philippines đang thực hiện. Xa ra hơn một chút là cả Bắc Hàn, Mông Cổ và các nước Trung Á...cũng ngày càng rời xa quỹ đạo ảnh hưởng của Trung Quốc nhờ vào sự rắn tay triệt hạ chính quyền Tập Cận Bình của Tổng Thống Donald Trump. Cho dù kết quả bầu cử giữa kỳ của Mỹ có như thế nào đi nữa, chiến lược kiềm chế Trung Quốc của Mỹ vẫn không thay đổi. Vậy hà cớ gì Việt Nam ta không tận dụng thời cơ này để thoát Tàu, mà lại đi xích gần hơn với nó? Có nghịch lý không? Hỏi là đã trả lời.

Ủng hộ “Sáng Kiến Vành Đai-Con Đường” nghĩa là mặc nhiên phải cho thông qua Luật Đặc Khu 99 năm đầy nguy hại vì Vân Đồn, Vân Phong, Phú Quốc nằm trên trục đường của sáng kiến này. Đây còn là cái bẫy “nhượng địa” mà Trung Quốc đã áp dụng thành công ở nhiều nước như Sri-Lanka, Pakistan, Etiopia, Lào, Campuchia...Điều này cũng có nghĩa là Luật An Ninh Mạng sẽ được áp dụng để trấn áp dư luận, hỗ trợ cho Luật Đặc Khu. Phải nhìn như thế này mới thấu rõ sự nguy hại của 2 bộ luật nêu trên: Luật Đặc Khu vô hình trung tiếp tay cho “Sáng Kiến Vành Đai-Con Đường” thâu tóm đất đai cảng biển núi đảo của Việt Nam cho Tàu, còn Luật An Ninh Mạng thực chất là một phần cấu thành của “Hiểm Họa Toàn Cầu Từ Nền Chuyên Chế Kỹ Thuật Số Của Trung Quốc” được xuất khẩu sang Việt Nam (14). Nguy hiểm và thâm độc là ở chỗ này.

Dù hết sức bi quan trước thái độ lụy Tàu của nhiều thế hệ lãnh đạo, cũng như vô cùng thất vọng trước mức độ tâm và tầm rất thấp của nhiều vị bộ trưởng đương nhiệm, nhất là ở các bộ Giáo Dục, Y Tế, Văn Hóa-Thể Thao-Du Lịch, với bao nỗi đau buồn qua các sự cố cướp đất trắng trợn ở như ở Thủ Thiêm và các tỉnh thành khác, cùng nhiều cuộc bắt bớ cấp tập gần đây, nhưng người dân Việt lại tràn trề hy vọng vì rằng đất nước đang cận kề vận hội đổi thay triệt để theo nguyên lý phổ quát của vũ trụ trong Kinh Dịch: "Cùng Biến Thông Cửu": “Cùng tắc biến, biến tắc thông, thông tắc cửu". Sự vật khi đi tới thái cực của nó (tận cùng phát triển, tận cùng hư hoại...) ắt sẽ đổi thay. Đổi thay để hanh thông. Hanh thông để trường cửu, nhất là khi yếu tố “Thiên Thời” đang đến rất rõ từ Mỹ, miễn là phải có sự đoàn kết và hòa hợp dân tộc thật sự, có khi phải là nghĩa cử "tắm" cho nhau như Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn đã làm cho Chiêu Minh Vương Trần Quang Khải ngày xưa

Hy vọng lắm thay!

1. http://huynhngocchenh.blogspot.com/…/viet-nam-xu-so-cua-ngh…

2. https://www.facebook.com/100003703170197/posts/1193405307459564/

3. http://m.tinhhoa.net/luat-su-nhat-ngay-cang-ngheo-kho-vi-ti…

4. https://m.baomoi.com/quoc-gia-phai-dong-cua-…/c/26604450.epi

5. http://baoquangnam.vn/…/thoi-dai-ho-chi-minh-la-t…/index.htm

6a. http://m.vietnamnet.vn/…/nhin-tong-quat-dat-nuoc-co-bao-gio…

6b. http://m.plo.vn/…/giao-duc-cua-chung-ta-chua-bao-gio-duoc-n…

7. https://www.google.com.vn/…/tong-bi-thu-de-phong-the-luc-mu…

8. http://m.trandaiquang.org/dai-cuc-cua-trung-quoc-va-lua-cho…

9 & 10. http://toquoc.vn/khong-mo-ho-16-chu-vang-va-4-tot-99124137.…

11. https://m.dantri.com.vn/…/cho-phep-thanh-toan-nhan-dan-te-o…

12. https://news.zing.vn/hoa-qua-trung-quoc-sap-vao-viet-nam-vo…

http://m.baodatviet.vn/…/nhieu-hang-nhap-trung-quoc-thue-0…/

https://nld.com.vn/…/nguoi-trung-quoc-duoc-lai-xe-vao-viet-…

13. https://m.trithucvn.net/…/thu-tuong-hoan-nghenh-sang-kien-v…

14. https://www.google.com.vn/…/46d6d99c-dd40-11e8-b3f0-6260728…


fb Nguyen Hoang Dung

Không có nhận xét nào: