Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017

BỐ ƠI

Một hôm đang trên đường về nhà, bỗng tiếng chuông điện thoại kêu, tôi mở máy nghe, trong điện thoại phát ra giọng nói của một bé gái " bố ơi bố sắp về chưa ?, con nhớ bố lắm !" dựa vào trực giác tôi nghĩ đó là một cuộc gọi nhầm, vì tôi chỉ có một cậu con trai 6 tuổi.

Cũng có lẽ do thường xuyên có người gọi nhầm nên tôi cũng không lấy làm lạ, và cũng chỉ nói "gọi nhầm rồi" và cúp máy.

Số điện thoại đó liên tục gọi đến trong nhiều ngày sau, và tôi bắt đầu cảm thất phiền toái, có khi cục cằn trả lời, có lúc chẳng buồn nghe.Hôm đó cái số
điện thoại kì lạ kia lại gọi liên tiếp, nhưng điều làm tôi chú ý là khi chuông điện thoại không có người nghe nhưng đầu bên kia vẫn kiên nhẫn đợi người nhấc máy.

Cuối cùng khi tôi không còn nhẫn nại được nữa và đành phải nhấc máy nghe, vẫn là giọng nói không có sức sống của bé gái đó :"Bố ơi ! bố về nhà nhanh lên, con nhớ bố lắm ! mẹ nói đây là số điện thoại của bố mà, bố ơi con đau lắm ! mẹ nói ngày nào bố cũng phải đi làm, một mình mẹ chăm sóc con, mẹ mệt lắm rồi, bố ơi ! con biết bố làm việc vất vả, nếu không về được thì bố có thể hôn nhẹ ở trong điện thọai được không ạ" sự ngây thơ của bé gái kiến tôi không thể từ chối, tôi hôn vào chiếc điện thoại mấy cái thì nghe bé gái nói :"
cám..ơn...bố, con..vui..lắm...., và...hạnh...phúc nữa..."

Tôi bắt đầu chú ý tới số điện thoại kỳ lạ đó, lần này giọng nói phía bên kia không phải là cháu bé đó nữa mà là một phụ nữ: "xin lỗi anh ! mấy hôm nay chắc là đã làm phiền anh nhiều, thành thật xin lỗi! tôi định làm xong công việc rồi xẽ gọi đến xin lỗi anh, cháu gái bị ung thư xương từ lúc mới sinh,không lâu trước bố cháu bị thiệt mạng do tai nạn,vì ngày ngày cháu bị cơn đau hành hạ thật là tội lắm, nên tôi không dám nói tin này cho cháu biết, mỗi khi cháu lên cơn đau thì bố cháu thường ở bên cạnh động viên cháu, mấy ngày nay cháu đau giữ lắm, tôi không nhẫn tâm nên đã bịa ra một số điện thoại..."

"Bây giờ cháu gái sao rồi !" - tôi vội vàng ngắt lợi chị hỏi. "cháu đã đi rồi ! lúc đó có lẽ anh đã hôn nó trong điện thoại, miệng nó vẫn còn mỉm cười và tay thì
nắm chặt chiếc điện thoại có tiếng của cha nó..."

Fb Lê Phong
26/8/2015



Không có nhận xét nào: