Thứ Ba, 4 tháng 4, 2017

Thơ Phố không mùa

Đêm cứ thắp đôi dòng tình tự
Đầm đẫm sương. Trăng rủ bóng xoà
Hương trầm thoảng gió phôi pha
Vùi sâu mê khúc... nhạt nhoà tiễn đưa..

Này, giọt nhớ dây dưa hoài đọng
Người xa rồi mỏi ngóng chi đau
Nắng vương tóc rối thêm nhàu
Còn không một kiếp mai sau mà chờ?

Phố không mùa
30/5/2015

Không có nhận xét nào: