Thứ Sáu, 14 tháng 5, 2021

Chuyện hôm qua như mới bắt đầu..."

"
Buổi tựu trường đâu tiên vào năm học mới , hắn oai phong với chiếc xe suzuki m12 mà hắn mới có đi đến trường.. Nhìn quanh cả khu để xe chỉ có vỏn vẹn 6 chiếc xe gắn máy, còn toàn là xe đạp .. Nổi bật hơn xe suzuki của hắn sơn màu vàng.
Hắn nhìn quanh một vòng xem có đứa bạn nào từ trường cũ chuyển về đây cùng hắn không, cuối cùng chẳng có ai.. Hắn xin chuyển về ban Văn Sinh ngữ ( khối c hồi xưa) mà bây giờ là khối B, khối A là Văn Sử Địa, khối C là Toán Vật lý , và khối D là Hóa sinh.... Ngày trước học trường cũ hắn học khối B là toán lý, hắn từng đứng đầu bảng trong lớp về môn vật lý , hắn lý giải rất tốt, hắn cũng giỏi về hình học không gian... Thế nhưng sau những biến cố gia đình và đất nước thay đổi chỉ vài tháng thôi , hắn đã chuyển hướng học khối B...
Trong năm học ấy hình như hắn quậy nhiều học chữ thì ít, và quen với những thằng bạn từ các trường khác chuyển về , chứ không nguyên thủy là hs của trường HNC trước. Vì đa phần học sinh cũ của HNC học giỏi đại đa số là ở khối C ( Toán lý) hoặc khối D( Hóa sinh). Còn lại là những hs ở trường khác chuyển về mới vô A B vì khối A cũng ít hs và khối B cũng ít nên trường chỉ có 1 lớp AB. Lên 12 cũng vậy. ..
Vậy đó mà hắn học sao bê bối quá bị thi lại, vì đi học nghỉ nhiều không đủ tiết học nên bị thi lại...
Hắn thi lại và năm 11 vẫn bị ở lại lớp..học lại một lần lớp 11 nữa ... Hắn tức quá xin chuyển lại về khối C ( toán lý) lúc ấy hắn mới cố gắng học nghiêm chỉnh cho dù học tài thi lý lịch ,mãi cố gắng mới thi được vào bách khoa....thật khổ cực cho hắn.
Từ khi vào học 11 , gia đình hắn được đánh giá là giai cấp tư sản mới , có nghĩa là mới có tài sản thôi chứ không phải tư sản cũ là thành phần địa chủ, nhưng cũng là những đối tượng phải đi kinh tế mới để biết thế nào : lao đông là vinh quang... Hắn sợ chứ , mẹ hắn cũng sợ lắm,  vì hắn sinh ra ở sài gòn nên chưa hề biết gì về xa thành phố này ,mẹ hắn chỉ có mình hắn thôi mà... Còn cha hắn giờ đã bay xa rồi. Gia đình hắn chỉ còn mẹ , bà vú , hắn và một chị họ con ông bác , sống đùm bọc lẫn nhau. Lúc ấy gia đình bác 2 anh của mẹ hắn cũng ở gần đó nhưng ai cũng sợ bị đi KTM vì bác của hắn còn 7 người con lận, nên mạnh gia đình nào lo gđ đó thôi.. 
Mẹ hắn vội dẹp quán hàng cafê xoay sang bán trái cây tươi ,Thơm dứa mua từ vựa cầu ông lãnh về bán... Còn hắn sau giờ học, cũng tập tành sửa xe gắn máy và vá xe trước cửa nhà cho phù hợp với đời sống lao động.
Học xong lớp 11 là nghỉ hè vào thời điểm nghỉ hè , học sinh phải về địa phương đăng ký sinh hoạt hè... Sinh hoạt hè thời ấy chỉ là đi đào kinh Lê Minh Xuân... Đó là một kỷ niệm thời hs thế nào mới biết lao động đó
Tập hợp khu hắn ở được khoảng hơn 40 học sinh vừa xong lớp 11, từ đó hắn mới để ý đến các bạn bè hàng xóm hay gần nhà hắn ở... Bên cạnh nhà hắn có cô bạn tên Quỳnh Hương , dễ thương dáng người tròn trịa tóc dài hết lưng , học Trưng Vương...còn trong đội hắn còn có bạn Mai Trâm là một trong những hoa khôi của Trưng Vương...
Chẳng biết hắn có tài gì nhưng cô bạn Mai Trâm rất quí hắn , trong đội lại có cô bạn Thúy Châu cũng con nhà Nobles học M.C. Cô nàng này đánh piano rất truyền cảm. Hắn cũng có biệt tài chơi guitar classic khá hay và thổi harmonica truyền cảm.. Mà vốn dĩ hắn là trưởng ban văn nghệ lớp , bây giờ về khu phố vẫn được chỉ định làm trưởng ban văn nghệ nữa.. Thật mệt mỏi cho hắn , hắn không thuộc nhạc mới không biết đệm đàn nhưng vẫn phải làm....
Những lần đi lao động đào kênh Lê Minh Xuân , bạn Mai Trâm luôn luôn đồng hành với hắn như một cặp đôi , khiến bạn bè trong đội cứ tưởng hắn có tình đầu rồi ...nhưng thực sự Trâm và hắn chỉ là bạn thôi , hắn lại mê cô láng giềng Quỳnh Hương.... Nhưng hắn cũng thỉnh thoảng lấy cớ văn nghệ đến nhà cô nàng Thúy Châu để nghe đàn piano... 
Nội những ngày hè ngoài những thời gian phải đi lao động ngoài trời là hội diễn văn nghệ mới mỗi tuần ,hắn chạy lung tung đến những người bạn trong khu vực biết chơi đàn và tập dượt nhạc... Vậy mà hắn cũng kham nổi. Hầu hết các bạn hoa khôi trong đội đều yêu quí hắn khiến mấy thằng bạn cùng trang lứa cùng cấp lớp không ưa... Trong đó có tay H M Đức ( bây giờ làm đài truyền hình)là bạn chí tình với hắn mà cũng đổ ghen hắn vì tên này thích bạn Mai Trâm. Đối với hắn , hồi đó cù lần lắm chẳng biết tình yêu là gì cả... Rõ ràng nam nữ ở bên nhau rất thân làm sao là bạn bình thường được , như vậy đó...

Những ngày hè lại đến với tuổi mới lớn.. Hắn luôn ôm cây đàn guitar ngồi dựa gốc cây xoài trong vườn nhà hắn hát vọng lên...cho cô nàng bên cạnh nhà nghe. Vì hai nhà chỉ cách nhau một bức tường cao 2m là trong sân vườn nhà hắn chỉ cần một cái ghế đẩu là đưa nguyên cái đầu lên nhìn qua lối đi vào của nhà bên cạnh rồi,hoặc ngược lại nhà bên cạnh chỉ cần 1 cái ghế đứng lên là ló cả khuôn mặt nhìn vô sân nhà hắn. Hắn và cô láng giềng vẫn thường đứng với nhau hàng giờ vào buổi tối, nói chuyện bâng quơ của tuổi mới lớn... Hắn bắt đầu cảm động và để ý đến cô bạn láng giềng từ khi sinh nhật hắn , có mời Quỳnh Hương đến tham dự. 
Từ đó cứ tan học về hắn chạy từ chợ Bà Chiểu lên đến cổng Thảo cầm viên để chờ đón cô nàng Trưng Vương... 
Cũng có vài lần hắn bị bọn hs Võ Trường Toản hỏi thăm nhưng vì hắn đứng ở cửa TCV nên không bị ăn đòn.. Có lẽ nếu đi vào sâu hơn nữa thì mệt đó , cứ thế tháng ngày lẽo đẽo theo sau cô nàng TV hàng xóm đi theo về đến nhà mà không nói gì , không gợi ý gì, thỉnh thoảng hắn lại gặp cô bạn Mai Trâm gần nhà thế là cả ba, bốn đứa cùng về lúc ấy hắn mới dám mời ăn chè ....
Cô bạn M Trâm là con một nhà văn tên Sĩ Trung viết tiểu thuyết thời bấy giờ ... Ông bà sanh ra những đứa con gái tuyệt đẹp, và chỉ có 1 cậu con trai.. Hắn chơi thân với Trâm , đi đâu cô nàng cũng đi với hắn , thậm chí cô nàng hẹn hò với bạn trai , hắn cũng đưa đi rồi đến giờ về hắn đón... Nên cha mẹ Trâm lúc nào cũng tưởng đi với hắn.. Mẹ của Trâm cũng là bạn mẹ hắn , hai người cùng tuổi nên rất hợp. Nên bất kể chuyến phiêu lưu li kỳ nào của M Trâm đều có hắn đỡ cho nàng không bị cha mẹ bực bội la rầy.
Hắn và Trâm hay đi chơi bên nhau , tình như những kẻ đang yêu...nhưng thực tế cả hai đứa khi bên nhau chỉ nói chuyện về người thứ ba của hắn hay của Trâm... Nhiều khi Trâm ôm hắn như một người yêu , hắn vẫn vô tình như một bạn trai với một bạn trai vậy...Cả hai đứa đều thích đi chơi xa , những ngày nắng đẹp hắn chở Trâm đi chơi xa vài chục cây số ra ngoại ô cắm trại , chơi bên nhau ngoài trời rất thú vị...
Cho đến một ngày kia hắn dẫn một thằng bạn qua nhà Quỳnh Hương chơi... Cô nàng đã rung động trước thằng bạn hắn.. Anh chàng tên Sơn ,học Lê Quí Đôn , tên sao người vậy cao 1,75cm đẹp trai như tài tử hk vậy.... Rồi một tối nọ, hắn bình thường qua nhà cô láng giềng tán dóc , hắn tự nhiên mở cửa đi vào lối vào nhà cô nàng đi song song qua sân nhà hắn... Bỗng dưng trong bóng tối hắn nhìn thấy hai người ôm nhau , đang hôn nhau...hắn giật mình choáng váng và nhẹ nhàng quay ra cửa...
Hắn quá sốc về nhà..hắn mở một chai rượu ruhm ông già , hắn nốc một hơi gần nửa chai rượu..từ đó hắn biết say và đắng cay là gì...hắn đã bị ngu.
Hôm sau là ngày chủ nhật , còn say men ngất ngây chưa tỉnh giấc , hắn đã nghe tiếng M Trâm gọi ở cửa , bà vú mở cửa cho nàng vào...cô nàng hỏi chuyện , hắn kể cho Trâm nghe, rồi hắn ôm Trâm khóc òa như một đứa trẻ con , đây lại một lần ngu nữa của hắn.. Có lẽ sau này lớn hơn hắn mới hiểu.
Sau lần say ấy , hắn không buồn gặp Q Hương nữa , còn MTrâm cũng ít qua chơi, nhưng vẫn thân tình... Rồi lại đến một ngày một thằng bạn học HNC đến chơi , hắn rủ MTrâm đi cùng , vì M Trâm đẹp lắm thằng bạn hắn say đắm thích cô nàng... Và bạn hắn thường đến nhà nàng tỏ bày tâm sự.. Nhưng cô nàng trả lời là đã có người trong mộng rồi nên từ chối. Rồi M Trâm lại kể cho hắn nghe... Hắn im lặng hình như chẳng quan trọng gì hay lay động gì trong hắn , phải chăng hắn lại ngu thêm lần nữa không ...Hắn ngồi bên nàng hát đàn nghêu ngao.. đùa giỡn rất hồn nhiên, ôm nàng như hai đứa trẻ lên 5 vậy...
Rồi cứ thế trôi đi hai tâm hồn hắn và Trâm luôn là hai đứa bé chơi đùa học hành quấn quít bên nhau ,đói bụng mà đạp xe chở Trâm từ nhà ra đến Bến Bạch Đằng, đi ngang mua bánh mì Ba lẹ ra cầu tầu ngồi ăn nhìn xuống sông Bạch Đằng, lúc đó sao hắn khỏe quá , chở nàng bằng xe đạp mà chạy như bay...
Cho đến một ngày gần hè cuối lớp 12 , bạn Trâm đã nói với hắn lời từ biệt " Trâm theo gđ đi sang Pháp định cư", vì mẹ Trâm có lai Pháp, đến đời Trâm cũng còn thoang thoảng nét Tây.. mới đầu hắn chưa tin nhưng sau đó hắn ôm nàng như mình sắp mất một điều quan trọng ..... rồi vài ngày sau hắn không còn thấy Mai Trâm nữa , nàng đã đi rồi: " từ nay cách xa nghìn trùng ..."
Sau này hắn mới hiểu..

Hòa da vàng

Không có nhận xét nào: