Bạn tôi yêu đàn bà và thơ anh trăm phần trăm viết về họ, ngợi ca và say đắm
Với anh mọi cuộc chia tay mặc định là lỗi đàn ông.
Bọn nhậu nhẹt bê tha rồi thiếu trách nhiệm với vợ là kẻ thù của anh.
Có người bạn làm ăn thất bát, vợ bỏ theo đại gia, đến than thở với anh, anh quay mặt đi chả tin.
Lại có đứa sinh lý yếu, vợ tậu thêm phi công, biết rõ vậy anh còn mắng xơi xơi thằng chồng không biết giữ vợ. Với anh phụ nữ là thiên thần, ngay và luôn éo nói nhiều.
Oái oăm là chả cô nào chịu làm vợ anh, ngoài thơ ra, anh có mỗi con chim dắt sịp, mà theo bạn bè nó chẳng hoành tráng lắm. Bởi anh cực ghét thằng nào yêu gái bằng chim, loại phàm phu phục tử đầu đất và vô văn hoá.
Nhưng nhịn mãi cũng có lúc thèm. Bạn bè dắt anh đi đá phò cho đỡ vã.
Đêm ấy họ dắt anh đi ra ngoại ô, nơi có đồng lúa lao xao, gió đồng mát rượi.
Họ biết tính anh chổng đít vào phò chạy SH cầu Thị Nghè hay quanh Sở Thú.
Sau khi làm mấy chai, họ dẫn anh đến một căn nhà giữa đồng, nhà có hai chị em gái.
Họ tới hơi muộn, khách đang xếp hàng đông như phở Bát đàn. Anh thẫn thờ khi thấy đủ thành phần đang đợi đến lượt. Họ uống trà, đọc báo và tán gẫu. Có cả những cụ hưu trí mũ phớt ba toong mặt nghiêm như đi sinh hoạt chi bộ.
Chờ mãi rồi cũng đến lượt. Anh bảo nàng mở hết cửa sổ, cơ thể nàng mềm mại như sóng lúa dạt dào , anh vứt mẹ bao cao su bạn đưa ra ngoài ruộng. A nhắm mắt lại như đang bay trên chín tầng mây, tứ thơ tuôn ào ạt.
Tuần sau, đột nhiên anh gọi giật
- Chim tao có vấn đề, đau lắm
Cả hội hớt hải chạy tới. Vừa nhìn, một thằng la lên
- Mày bị lậu rồi !
Mặt anh thảm như đến ngày tận thế, đến nước này thơ chả giúp được gì. Dẫn anh qua bác sỹ chích mấy phát vào mông, ba ngày sau khỏi biến.
Gặp nhau, hễ cứ nhắc chuyện cũ, anh đỏ mặt bảo thôi không làm thơ nữa
KHP (Phạm Kiều Hưng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét