Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

NGƯỜI TRẺ

Trích đoạn bài viết của nhà văn Nguyễn Bich Lan..

"... Người trẻ trên dưới 18 tuổi ở nước ta đâu phải như người trẻ ở Hongkong dám xuống đường, kêu gọi bãi khóa đòi chính quyền tổ chức bầu cử phổ thông đầu phiếu, phản đối chính sách thân Tàu!.

Người trên dưới 18 tuổi ở nước ta không như người trẻ ở Mỹ dám đứng trước tòa Bạch Ốc đọc diễn văn như một người đối thoại ngang bằng với Tổng thống đòi xem xét về luật sở hữu vũ khí!

Người trẻ trên dưới 18 tuổi ở nước ta là những đứa trẻ được nhồi ý nghĩ vào đầu từ bên ngoài qua những bài văn mẫu, qua cách giảng dạy nói không với phản biện và ý kiến trái chiều, nhất nhất tuân theo sách giáo khoa không căn vặn.

Người trẻ trên dưới 18 tuổi của chúng ta được cha mẹ, thầy cô dạy phải ngoan ngoãn nghe lời bề trên, mặc kệ những gì diễn ra xung quanh miễn sao mình yên ổn.

Người trẻ của chúng ta được ấn vào những cái khuôn đúc sẵn, thi trường gì, làm nghề gì đã có bố mẹ quyết định thay, từ bé đã chứng kiến bố mẹ mình hoặc bố mẹ đứa khác điều khiển điểm thi như làm xiếc. Người trẻ trên dưới 18 tuổi của chúng ta hoặc là những đứa trẻ được xếp lên những chiếc ghế kê sẵn của quyền lực hoặc gạt xuống xung quanh chân ghế làm những kẻ vâng dạ to xác sau này...."

Lời bàn của Vũ :

Người lớn cũng có hay ho gì đâu...? Tôi cũng thấy xung quanh mình rất nhiều người lặng im với thời cuộc...Để cho lành ( an toàn.. )

Người lao động, người nông dân, người buôn gánh bán bưng thì vì miếng cơm manh áo, vất vả kiếm sống nên họ không biết hoặc nếu biết thì họ cũng cố mà chạy cho con vào làm chính quyền dù chỉ làm cấp thấp nhất là trật tự dân phòng

Người có học, có hiểu biết thì ráng mà chạy một việc làm dù lương thấp như giáo viên, bảo mẫu hay hộ lý ở một bệnh viện.. Người ở cấp cao hơn thì ráng mà giữ cái ghế... Biết mà vẫn im lặng.. Đó là phương châm sống của đời này

Sự thành công của thể chế và của nền giáo duc nói chung là đào tạo nên một thế hệ và một xã hội... cực kỳ ổn định...

TRẦN PHONG VŨ


ảnh about jini


Không có nhận xét nào: