Thứ Năm, 31 tháng 1, 2008

chúng ta có vô can ? ?

Rau lớn siêu nhanh vì thuốc độc, chúng ta có "vô can"?

(Blog Việt) - Mấy ngày nay, các phương tiện truyền thông đồng loạt đăng tải đoạn clip “tố”

chuyện bà con nông dân các vùng lân cận Hà Nội dùng “thuốc độc” kích thích tăng trưởng để trồng rau xanh, rau sạch.

Cụ thể là bà con nông dân nhà ta đã hòa một chất made in China vào “dung dịch hỗn hợp” để tưới tắm cho rau… Nhờ sự “hợp tác” sản xuất này mà rau xứ Việt lớn nhanh hơn thổi, lớn không can được, lớn không kịp hái… phải tối tưới, sáng bán!

Cùng với sự phát triển thần kỳ như trong xứ sở thần tiên của Alice, không cần phải là nhà khoa học chúng ta cũng thừa biết những cây rau đó nguy hiểm thế nào đối với những người trót “ăn nhầm”!

Các loại rau xanh, rau sạch ấy từ tứ phía Hà Nội ùn ùn tiến vào “phối hợp” với lực lượng “nội phản” là phở phooc-môn, là lòng mề, chân gà Tàu, bột lẩu Tàu, là thức ăn đường phố mất vệ sinh… …"thập diện mai phục", giăng thiên la địa võng chào đón những thực khách thị thành!

Phóng sự nêu trên thực ra đã nêu lại một vấn đề không hề mới! Đã có không biết bao nhiêu phóng sự, bao nhiêu chương trình, bao nhiêu bài viết, bao nhiêu lần và bao nhiêu báo đài đã lên tiếng cảnh báo về một sự thật đau lòng và kinh hoàng đang hiện hữu!

Và có một sự thật đang diễn ra: Chúng ta và cả thế hệ F1 của chúng ta đang bị “giết”!

Chúng ta đang từng ngày, từng giờ, từng phút bị “giết” dần dần bằng đủ thứ “thuốc độc” với đủ thứ thủ đoạn tinh vi và phi nhân tính khác nhau. Điều này hẳn đã quá rõ ràng!

Một câu hỏi cần được đặt ra ở đây và lúc này là: Vậy, “kẻ nào” đang “giết” chúng ta?

1. Liệu những người nông dân đang vô tư “tưới và bán” kia có vô can?

Xin đừng đổ thừa cho sự kém hiểu biết hay lạc hậu về kiến thức khoa học khi mà những người nông dân đó đều biết trồng hai loại rau: loại để ăn và loại để bán! Và thực tế là họ chưa “ăn nhầm” loại thứ hai bao giờ!

Xin đừng ngụy tạo bằng sự “hồn nhiên” trước ống kính khi mà ngay trước đó không lâu chính họ đã lén lút tìm mua bằng được những loại thuốc kích thích Nhà nước cấm sử dụng!

2. Liệu chúng ta – tất cả chúng ta có vô can?

Xin đừng lắc đầu vội khi chúng ta vẫn hàng ngày, hàng bữa thản nhiên ăn những thứ mà chính bản thân không chắc nó có an tòan không, có phải “độc dược” không? Xin đừng vội lắc đầu khi mà trong chính chúng ta: kẻ thì vì lợi nhuận mờ mắt mà đang tâm đầu độc đồng loại; người thì vì đủ thứ l‎y do vẫn nhắm mắt làm ngơ thỏa hiệp với chính kẻ đang “hạ thủ” mình!

3. Liệu “nhà sản xuất láng giềng” có vô can?

Khi hoa quả để quên 2 năm vẫn tươi, nào là chân gà, nào là trứng gà, nào là lòng mề… và có lẽ thứ gì cũng có những “tuyệt độc” không lường trước!

4. Liệu các cơ quan quản l‎ý có vô can?

Bạn nghĩ gì khi những hành vi cố ‎ý hủy hoại sức khỏe cộng đồng vì mục đích lợi nhuận đó chỉ bị xử phạt vi phạm hành chính với mức phạt tiền cao nhất là 200.000 đồng. Và, văn bản quy định đó đã được ban hành từ thời nào? Xin thưa: Từ “ngày xửa, ngày xưa, từ thời xăng có 7000/lít và vàng thì mới hơn 600.000…”

Bạn nghĩ gì khi hành vi vi phạm pháp luật đó vẫn cứ thản nhiên diễn ra hàng ngày hàng giờ gây ra những hậu quả vô cùng tồi tệ lên sức khỏe và cả giống nòi của ít nhât một thế hệ người Việt Nam? Những thiết chế được lập ra và nuôi dưỡng bởi tiền thuế do nhân dân đóng góp đang ở đâu và làm gì lúc đó?

Có ai trả lời cho chúng tôi không???

Blogged with Flock